Tháng 10 năm ấy với một chút gió thoảng làm những chiếc lá vàng bay phất phơ, tôi đã gặp em – cô gái Điều dưỡng viên có đôi mắt trong veo và nụ cười ngọt ngào.
- Tình đầu khó quên của cô gái ngành Dược
- Cú sốc tình đầu khiến cô gái ngành Dược trở thành bà chủ của quầy thuốc lớn
- Cô nàng 9x và những tâm sự trải lòng về nghề Y
Cô nàng Điều dưỡng xinh đẹp (ảnh minh họa)
Đã ai đó từng nói với tôi, trên đời này không có cuộc gặp gỡ nào là tình cờ, mỗi cuộc gặp gỡ đều có lý do của nó, đôi khi nó là sự trừng phạt hoặc là quà tặng của số phận, đối với tôi gặp được em và nên duyên vợ chồng với em là món quà vô giá mà cuộc sống đã dành tặng tôi.
Cuộc gặp gỡ mang tên sự sắp đặt của số phận
Có những người làm cho cuộc sống của bạn trở nên thật đặc biệt, với tôi đó là cô ấy. Ngày đó, tôi bước sang tuổi 26 và đang là thầy giáo của một Trường cấp 3. Vốn là một người rụt rè, tôi ít chủ động trong chuyện tình cảm nhưng mọi thứ dường như thay đổi từ khi tôi gặp em….
Đúng là cuộc sống có muôn vàn mảnh ghép, mẹ tôi không may phải vào viện vì một số vấn đề liên quan đến sức khỏe, tôi vào viện chăm sóc mẹ và gặp em trong buổi tối ngày hôm ấy… Ấn tượng đầu tiên của tôi về em đó là một cô gái Điều dưỡng có vóc dáng nhỏ nhắn cùng nụ cười đi vào lòng người, em bận rộn với công việc của mình nhưng vẫn không quên cư xử với mọi người xung quanh bằng thái độ lịch thiệp và nhã nhặn.
Tôi mắc bệnh dạ dày, thời điểm mẹ tôi nhập viện cũng là khoảng thời gian tôi xuất hiện những triệu chứng đau bất ngờ, tôi đi khám và lấy thuốc thường xuyên để cải thiện tình hình sức khỏe cho cả mẹ và mình. Những ngày ở trong viện chăm sóc mẹ, em hiểu rõ hoàn cảnh của tôi, có lẽ cũng bởi vậy em quan tâm tới tôi nhiều hơn. Từng cử chỉ quan tâm ân cần của em, từng ánh mắt em nhìn tôi đều khiến tôi có cảm giác bối rối. Một tuần sau đó, sức khỏe của tôi và mẹ đều tốt hơn rất nhiều, tôi làm thủ tục xuất viện cho mẹ, em giúp tôi cầm hành lý…
Tôi xin số của em với mong muốn được cảm ơn em, nhưng em đã từ chối, em nói chăm sóc bệnh nhân là trách nhiệm của em và mong tôi đừng bận tâm đến vấn đề đó. Từng lời nói dịu dàng của em khiến tôi nhớ mãi ngày hôm đó… Những ngày sau, tôi cố tìm hiểu thông tin về em nhiều hơn, tôi được biết em vẫn còn độc thân và từng là sinh viên của hai ngành đào tạo là Cao đẳng Dược, Cao đẳng Điều dưỡng. Thời điểm ấy, tôi đã nghĩ rằng: Tôi sẽ dùng sự chân thành của mình để em mãi thuộc về tôi.
Cuộc gặp gỡ mang tên sự sắp đặt của số phận
Đúng người, đúng thời điểm chúng ta sẽ mãi thuộc về nhau
Tôi lấy cớ vào bệnh viện nhiều hơn, có khi là lấy thêm thuốc cho mẹ, có khi vào thăm bạn thân, tất cả chỉ là “cớ” để được trông thấy nụ cười của em, được nhìn em nhiều hơn… Và sự chân thành ấy cuối cùng cũng được đền đáp, em nhận lời yêu tôi… chúng tôi bắt đầu một tình yêu đẹp giữa những bon chen trong cuộc sống thường nhật. Ai đó đã từng nói với tôi rằng, vào đúng thời điểm, ta gặp đúng người, đó là hạnh phúc. Đúng người, đúng thời điểm chúng ta sẽ mãi thuộc về nhau.
Chúng tôi nên duyên vợ chồng sau hai năm dành cho nhau sự tôn trọng và quan tâm chân thành. Tôi hạnh phúc vì giữa những năm tháng tuổi trẻ có em ở bên cạnh, vui buồn hay khổ đau cùng em đi qua. Sau khi lấy em, được em động viên tôi quyết định học thêm Văn bằng 2 Cao đẳng Điều dưỡng tại Trường Cao đẳng Y Dược Pasteur, hiện tại cả em và tôi đều được giữ lại công tác tại Bệnh viện Y học Cổ truyền Trường Giang vì có một số thành tích tốt. Bước sang tuổi 30, chúng tôi đã có một gia đình nhỏ với những niềm vui trong công việc cùng với những hạnh phúc bình dị nhưng đáng trân trọng.
Tôi sẽ vẫn luôn yêu em như những ngày tháng 10 năm ấy – cô gái ngành Điều dưỡng xinh đẹp! Gửi đến em: Vợ của tôi!
Nguồn: truongcaodangduochanoi.vn